Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhậpchuyện cười_everlasting_l0v3.o0o I_icon_mini_portal

 

 chuyện cười_everlasting_l0v3.o0o

Go down 
Tác giảThông điệp
everlasting_l0v3.o0o
Mod
Mod
everlasting_l0v3.o0o


Tổng số bài gửi : 9
Toán A Dollar : 255976
Reply : 0
Birthday Birthday : 05/11/1991
Ngày tham gia : 15/05/2010
Tuổi : 32
Đến từ : toan 1a
Tên Thật Của Bạn [d]o[i]-[t]h[a]t-[v]o[n]g.o0o
Sở thik Sở thik : \ /4!!2!/\/

chuyện cười_everlasting_l0v3.o0o Empty
Bài gửiTiêu đề: chuyện cười_everlasting_l0v3.o0o   chuyện cười_everlasting_l0v3.o0o I_icon_minitimeSat May 29, 2010 12:10 am

Cười Nhăn Răng Basketball bounce affraid confused lol! Arrow pig I love you king geek Cười sung sướng
1.Nhất bên trọng, nhất bên khinh
Một anh thợ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi:

- Trước kia anh có học hành được chữ gì không?

Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ!

Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo:

- Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng.

Anh thợ mộc ứng khẩu đọc:

Bạch mã mao như tuyết
Tứ túc cương như thiết
Tướng công kỵ bạch mã
Bạch mã tẩu như phi

(Ngựa trắng lông như tuyết
Bốn chân cứng như sắt
Tướng công cưỡi ngựa trắng
Ngựa trắng chạy như bay)

Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền.

Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thấy bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân.

Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc.

Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà cụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc:

Bà cụ mao như tuyết...

Quan gật đầu: - Ừ, được đấy!

Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp:

Tứ túc cương như thiết

Quan cau mày: - Ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi!

Mừng quá, anh này đọc một mạch:

Tướng công kỵ bà cụ,
Bà cụ tẩu như phi.

Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa vào lưng cho cân. [b]
2.Điên vì đàn bà
Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:

- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

Vị giám đốc lắc đầu nói:

- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.
3.Trí nhớ đàn bà
Một vụ tai nạn giao thông. Cảnh sát hỏi người đàn bà bị hại: Chị có nhớ biển số xe đã đâm vào chị không?

- Không, thưa ông. Nhưng con mụ đàn bà ấy mặc một chiếc váy lụa tơ tằm màu xanh nhạt, một chiếc mũ kiểu thời Phục hưng có đính mấy bông hoa giả.



o O o


Một người đàn ông phải nằm viện vì bị tai nạn giao thông, ngóng hoài mà vẫn chưa thấy vợ tới thăm. Cuối cùng thì bà ta cũng tới bệnh viện với chiếc áo lông thú đắt tiền. Thấy thế, ông chồng liền hỏi:

- Chẳng nhẽ bọn bảo hiểm đã chi tiền nhanh thế rồi sao?
4.Gọi sếp bằng... cụ
Tại một buổi họp, trong lúc rảnh rỗi, hai cô thư ký tâm sự với nhau: "Mình trông cậu với sếp có vẻ thân nhau đấy. Thế cậu xưng hô với ông ấy thế nào?"

- Đơn giản thôi! Trước mặt vợ con sếp hay đồng nghiệp, tớ gọi là chú. Khi chỉ còn lại hai người, tớ gọi là anh. Thế còn cậu?

- Tớ thì khác. Có mặt mọi người tớ gọi là chú. Khi có riêng hai người tớ gọi là cụ.

- Eo ôi! Gọi thế chắc sếp ghét cậu lắm nhỉ?

- Ghét thế nào được! Mỗi khi tớ chu mồm lên gọi: “Ôi… dê cụ của em ơi!” là ông ấy lại cười khanh khách.
Về Đầu Trang Go down
http://www.dhsphue.edu.vn
 
chuyện cười_everlasting_l0v3.o0o
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện vui toán học

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: THÔNG TIN :: GÓC GIẢI TRÍ :: Vui Cười-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất